Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

[Thơ] Nguồn suối vạn hạnh




NGUỒN SUỐI VẠN HẠNH

Chuyển thể từ truyện cổ tích phù thủy "Nguồn suối vạn hạnh" trong quyển 
Những chuyện kể của Beedle Bard - Tác giả Jk.Rowling











...

Thuở xa xưa nơi ngọn đồi cao
Ẩn bên trong khu vườn huyền ảo
Giữa những bức tường hào vây kín
Được bảo vệ với các phép tiên

...

Người ta luôn đồn rằng nơi ấy
Một nguồn suối Vạn Hạnh trào dâng
Và cứ thế mỗi năm một lần
Giữa thời khắc Mặt trời mọc lặn
Sẽ duy nhất một người bất hạnh
Được gặp may tắm giữa suối nguồn
Và mọi điều bất hạnh tan luôn
Chỉ còn lại bao niềm hạnh phúc

...

Vào cái ngày dài nhất trong năm
Đoàn người ấy đổ về chờ trời sáng
Đàn ông, phụ nữ, già trẻ, giàu nghèo
Mỗi người mang, riêng một niềm bất hạnh

...

Ba cô phù thủy ở nơi xa
Gặp nhau bắt chuyện rồi kể lể

...

Cô nàng thứ nhất tên Asha
Mang trong mình bệnh tình nguy khốn
Chẳng một ai có thể chữa khỏi
Cô chỉ còn chờ đến mồ chôn

...

Cô thứ hai tên Altheda
Vốn giàu có và nhiều quyền phép
Nhưng chẳng may gặp người độc ác
Cướp đi vàng và đũa phép của cô

...

Cô thứ ba là Amata
Bị người yêu bỏ rơi mãi mãi
Ngỡ trái tim chẳng bao giờ lành lại
Muốn cầu xin siêu thoát nỗi mong chờ

...

Họ yêu quý và thương xót lấy nhau
Cùng mục đích về tìm nơi Suối ấy
Họ đồng lòng nếu một người được chọn
Sẽ kéo theo người khác lên cùng

...

Bầu trời đêm rồi cứ thế trôi qua
Tia nắng sáng xé tan màn mây tối
Khe nứt giữa bức tường dần bật mở
Sợi dây leo trườn gấp xuống chân đồi

...


Dây quấn quanh eo cô nàng thứ nhất
Rồi Asha nắm chặt Altheda
Altheda níu áo Amata
Nhưng sự cố xảy ra ngoài mong đợi

...

Amata vô tình vướng phải
Bộ áo giáp chàng hiệp sĩ buồn thiu
Mấy cọng dây leo hò nhau kéo mạnh
Đưa cả ba cô và hiệp sĩ vào vườn

...

Ngài Bất Hạnh - ấy tên chàng hiệp sĩ
Ngẫm thấy thân chẳng đáng tự hào
Đấu thương, gươm giáo lông bông
Chẳng trang nam tử càng không phép thần

...

Thế là định giữ lấy thân
Chàng ta xin phép vườn thần rút lui
Amata giận, tiếp lời
"Đồ yếu bóng vía, rút gươm ra nào!
Chúng ta rồi sẽ cần nhau
Tìm về nguồn suối mau mau đi vào"

...

Ba cô cùng với một chàng
Xông vào nguy hiểm, vào nơi khu vườn
Kì hoa dị thảo đang vươn
Hoa thơm cỏ lạ bên đường nắng chan






...

Con đường chẳng chút gian nan
Đến khi họ đến được ngang chân đồi
Một con giun trắng mù lòa
Xoay nhanh khuôn mặt về ba cô nàng
Hát lên mấy tiếng rõ ràng
"Nộp ta bằng chứng các người buồn đau"

...

Bất Hạnh rút kiếm ra mau
Chém con quái vật chẳng đau chút nào
Thanh gươm như chạm phải đao
Gãy đôi gọn ghẽ thành cây dao cùn
Altheda chọi đá giun
Hai cô còn lại thì tung phép màu
Con giun như chẳng biết đau
Vẫn nằm ở đó chắn ngang lối vào

...

Mặt trời càng lúc lên cao
Asha tuyệt vọng, khóc òa không thôi
Giun kia áp mặt nuốt trôi
Uống dòng nước mắt rồi trườn vào hang

...

Hân hoan giun đất đi rồi
Bốn người vui vẻ lên đồi hát ca
Thế nhưng chuyện lạ xảy ra
Dưới thềm cỏ mượt mấy hàng chữ đen
Được khắc dưới đất cho xem
"Nộp ta thành tựu lao công cả đời"

...

Bất Hạnh móc túi buông rơi
Đồng xu duy nhất ở nơi túi chàng
Thế rồi bọn họ lên đường
Đi suốt mấy tiếng không thêm bước nào

...

Ba người trong bốn nản rồi
Chỉ Altheda bước càng nhanh hơn
Động viên, cổ vũ miên man
Mồ hôi trên trán rớt ngay xuống đồi
Hàng chữ bỗng biến mất rồi
Thế là bọn họ lên đồi càng cao

...

Nguồn suối sáng lung linh trước mắt
Thế nhưng kia dòng suối chặn đường
Bên bờ hòn đá tinh tươm
"Nộp ta kho báu trong đầu các ngươi"


...

Bất Hạnh thử lướt bằng khiên
Nhưng rồi chỉm lỉm phải ngoi lên bờ

...

Amata đã hiểu ra
Cô cầm đũa phép rút trong đầu mình
Bao nhiêu kỷ niệm buồn vui
Bao nhiêu ký ức về người yêu xưa
Thả xuống dòng nước say sưa
Cuốn phăng tất cả, hiện ra bậc thềm

...

Nguồn Suối Vạn Hạnh dịu êm
Vây quanh cỏ lạ hoa thơm nhất đời
Mặt trời khuất núi đi rồi
Đến khi quyết định ai người tắm đây

...

Asha gục ngã thình lình
Cô vừa kiệt sức, bệnh tình nặng thêm
Ba người dìu đến suối tiên
Mong cô xuống tắm để qua hiểm nghèo
Asha hiểu mình sắp tiêu
Nên nhường nguồn suối cho người khỏe hơn
Altheda vội hái thêm
Kỳ hoa dị thảo để mang giúp người
Trộn vào bầu nước xong xuôi
Mang Asha uống khỏe người lạ thay
Asha đứng dậy reo ngay
"Tôi vừa hết bệnh, nhường cho mọi người"
Altheda cũng tiếp lời
"Tôi hái dược thảo sẽ rồi giàu ngay
Tôi nhường cho Amata"
Amata lắc "Không, tôi không cần
Kẻ kia tàn nhần muôn phần
Dứt bỏ được hắn đã là niềm vui
Xin nhường Ngài Bất hạnh thôi"
Thế rồi Bất Hạnh trầm mình xuống ngay

...

Mặt trời lặn hẳn vào đêm
Anh chàng hiệp sĩ trồi lên vui mừng
Gieo mình xuống dưới chân nàng
"Amata hỡi, nhận lời yêu anh!"
Amata cũng đồng thanh
"Ôi trang nam tử tìm đâu được chàng"

...

Thế rồi họ cũng lên đường
Xuống đồi sống trọn cuộc đời rộn vui
Chẳng ai hiểu được ai ơi
Nguồn Suối Vạn Hạnh chẳng mang phép mầu

...

Có chăng nhắc nhở ta rằng
Lệ tuôn xóa hết được chăng nỗi buồn
Quý giá mỗi giọt mồ hôi
Gánh nặng kỷ niệm phai phôi tháng ngày
Thương nhau nhường nhịn nhau thôi
Niềm vui từ đó cuốn trôi muộn phiền.




Dav - 19.12.2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét