Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

[Thơ] Đêm buồn

ĐÊM BUỒN
Tặng người anh yêu, đêm buồn...



Nửa đêm
Nước mắt em rơi
Anh thấy mình
Chết đuối



Anh chẳng biết tình đầu hay tình cuối
Chẳng biết đau hay chẳng muốn buông xuôi
Trái tim anh đống tro tàn vừa nguội
Que đóm yêu thương - em thắp lại lửa tình


Em ơi em
Thuở trời đất khai sinh
Trên mặt đất hai linh hồn tồn tại
Muốn bên nhau nhưng chẳng gần nhau mãi
Nỗi hoài nghi chia cách họ đôi đường


Em có biết chăng?
Gió lộng muôn phương...
Chẳng thể nào anh chứng minh định nghĩa
Yêu là chi? Một chiều hay hai phía
Quá khứ tàn theo giấc mộng thời gian


Anh chẳng bao giờ
Muốn nhắc em nghe
Chuyện ngày xưa


Cái thời anh còn yêu người này, người nọ
Anh dù yêu ai, tấm chân tình sáng tỏ
Trọn giấc mơ, vẫn lộng gió tâm hồn


Ấy tại sao em cứ mãi bồn chồn
Buồn và khóc khi nhìn về quá khứ
Đối với anh chỉ xin lời tha thứ
Em bây giờ, là hiện tại - tương lai


Anh đâu chắc buổi sáng ngày mai
Anh mở mắt hay chìm vào quên lãng
...

Dav - 29.01.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét