Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

[Thơ] Cậu phù thủy và cái nồi tưng tửng



CẬU PHÙ THỦY VÀ CÁI NỒI TƯNG TƯNG


Chuyển thể từ truyện cổ tích phù thủy "Cậu phù thủy và cái nồi tưng tửng" trong quyển 
Những chuyện kể của Beedle Bard - Tác giả Jk.Rowling




Chuyện xưa ơi thật là xưa
Một cụ phù thủy rất ư hiền lành
Cụ dùng phép thuật tinh anh
Giúp cho lối xóm khỏi nhanh bệnh tình
Mọi điều rắc rối linh tinh
Khuấy vào nồi ấy yên bình lại ngay

...

Mọi người kính mến thật hay
Thế nhưng ông cụ chẳng may qua đời
Hỡi ôi vật đổi sao dời
Tiền tài của cải về nơi anh chàng

...

Con cụ tính nết ngang tàng
Chỉ mong cụ để kho vàng lại cho
Trong nồi có gói to to
Mở ra chỉ thấy dép nho nhỏ mà
Bên trong dép có giấy da
Vỏn vẹn mấy chữ "mong con không cần"
Cậu trai tẩn ngẩn, tần ngần
Nghĩ cha lẩm cẩm, đạp nồi ngả nghiêng

...

Đêm hôm bà cụ láng giềng
Sang nhà năn nỉ cảm phiền giúp cho
Số là cháu cụ mụn to
Cụ qua xin cậu khuấy cho cái nồi
Cậu trai vốn ghét lôi thôi
Đóng "rầm" cửa lại xong rồi quay đi

...

Nồi hầm vốn rất nguyên xi
Giờ đây mụn cóc chít chi khắp người
Mọc thêm chân nữa ai ơi
Chạy bám theo cậu khắp nơi trong nhà
Đến khi đi ngủ chẳng tha
Suốt đêm nện cọc "Rầm ra! Rầm rầm!"

...

Sáng cậu dùng bữa điểm tâm
Có ông cụ mất con lừa đến van
"Cậu ơi xin hãy giúp già
Con lừa ấy mất, cả nhà đói meo"
"Im đi, đừng có lôi thôi!"
Cửa nhà đóng sập, lại rồi quay đi

...

Cái nồi rõ chuyện thị phi
"Be be" kêu tiếng chói tai loài lừa
Thôi rồi còn tệ hơn xưa
Vọng vang dưới đáy tiếng người kêu la

...

Đến tối có kẻ thứ ba
Người đàn bà trẻ khóc òa trong đêm
"Cầu xin cậu hãy giúp xem
Đứa con gái nhỏ hiểm nghèo lắm thay
Nỡ nào cậu chẳng mảy may
Thương cho số phận kiếp này éo le"
Nhưng rồi cánh của vô duyên
Đóng sầm trước mắt khỏi phiền lấy thân

....

Cái nồi cũng có tính nhân
Đong đầy nước mắt trào dâng mép nồi
Cả tuần như thế không thôi
Bám theo chân cậu không ngơi phút nào

...

Không thể chịu nỗi, cậu gào
"Mang đây phiền toái, nỗi đau, bệnh tình"
Cậu chạy khắp chốn linh tinh
Cái nồi vẫn cứ tưng tưng theo hoài
Cậu tung bùa phép giúp người
Mụn cóc biến mất, lừa xưa trở về
Đứa bé bệnh tật nặng nề
Rảy nước bạch tiễn, phủ phê hồng hào
Nơi nào bệnh tật, khổ đau
Cậu đều ráng sức giúp cho hết mình

...

Cái nồi rồi cũng lặng thinh
Ợ ra chiếc dép nhỏ xinh, mang vào
Nồi kia sạch đẹp làm sao

Như tâm hồn cậu thanh cao muôn phần





...

Giờ đây làng xóm khó khăn
Chỉ cần tìm cậu khỏi nhanh tức thì
Thương người nào có khó chi
Mấy ai hiểu trọn mười phân vẹn mười.

Dav - 06.10.2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét